Thơ viết để nhớ một thời trẻ dại
Sẽ thật tuyệt nếu mình chơi thật tệ
Chẳng cần ăn, cần bắt, cần thắng mau
Chỉ cần ngắm những hình cờ biến tấu
Sẽ thấy vui, thấy ngơ ngẩn trong đầu
Sẽ thật tuyệt nếu mình chơi thật tệ
Cứ chơi thôi nước nào chả như nhau
Đôi lúc thấy mình chơi thật sáng tạo
Đúng thì tốt, sai cũng chả buồn rầu
Sẽ thật tuyệt nếu mình gà như chó
Nghĩa là còn trăm nghìn dặm phía sau
Còn tỷ tỷ chuyện vui chưa nghe kể
Còn gì bằng đầu óc sạch như lau?
Ờ thật tuyệt nếu mình cứ đi tới
Đi là đi là đi là đi đâu?
Mỗi nước cờ mở ra con đường mới
Thì đi thôi, ai làm gì được nhau?